这里是文章模块栏目内容页
谢新恩·秦楼不见吹箫女
0

谢新恩·秦楼不见吹箫女原文:

【谢新恩·秦楼不见吹箫女】

秦楼不见吹箫女, 空馀上苑风光。

粉英含蕊自低昂, 东风恼我,才发一衿香。

琼窗梦□留残月, 当年得恨何长。

碧阑干外映垂杨, 暂时想见,如梦懒思量。

谢新恩·秦楼不见吹箫女拼音解读::

【xiè xīn ēn ·qín lóu bú jiàn chuī xiāo nǚ 】

qín lóu bú jiàn chuī xiāo nǚ , kōng yú shàng yuàn fēng guāng 。

fěn yīng hán ruǐ zì dī áng , dōng fēng nǎo wǒ ,cái fā yī jīn xiāng 。

qióng chuāng mèng □liú cán yuè , dāng nián dé hèn hé zhǎng 。

bì lán gàn wài yìng chuí yáng , zàn shí xiǎng jiàn ,rú mèng lǎn sī liàng 。

谢新恩·秦楼不见吹箫女注释及译文:

谢新恩·秦楼不见吹箫女赏析:

作者介绍:

李煜(937-978),初名从嘉,字重光,号钟隐,南唐中主第六子。徐州人。宋建隆二年(961年)在金陵即位,在位十五年,世称李后主。他嗣位的时候,南唐已奉宋正朔,苟安于江南一隅。宋开宝七年(974年) 详情